Sự thật là, nhiều người muốn biết sâu về người phụ nữ đã làm cho chàng trai đào hoa phải bỏ dở bữa nhậu chạy hàng trăm cây số đến đánh gió cho nàng rồi cùng ngủ một bữa ngủ thân mật ))
Em là cô út trong gia đình 3 chị em, em mang trong mình 3 dòng máu: Pháp, Việt, Hoa. Có lẽ vì thế mà nhiều người bảo em xinh đẹp. Xung quanh em có nhiều người theo đuổi, nhưng bản tính vốn ngang bướng và có phần kén chọn nên gần 30 em vẫn chưa tìm được người ý hợp tâm đầu.
Tôi và em quen nhau vào giữa mùa dịch, khi cả nước đang CT16, ba mẹ em bị dính Covid phải nằm lại ở Sài Gòn điều trị. Có lẽ Covid là cái duyên để đưa đẩy chúng tôi đến với nhau.
Tôi gọi điện, nhắn tin cho em hàng ngày để an ủi, động viên em. Chúng tôi dần thích nhau, rồi cái tình cảm đó lớn dần theo từng ngày, từng tháng. Chúng tôi nói chuyện ngày một nhiều hơn, đến tháng 10 thì ba mẹ em về nhà, còn em phải vào nhà ngoại ở để cách ly 2 tuần.
Nhà ngoại là 1 vườn dừa mát rượi, xen kẽ là những con mương dẫn nước, được bắc qua bằng cây cầu bê tông nhỏ mà em hay ra đó ngồi nói chuyện với tôi, vì trong nhà ngoại cũng đông người, chúng tôi nói chuyện đôi lúc cần không gian riêng, video call thì lại mở loa ngoài. Tôi quyết định tặng em 1 món quà, đó là cặp tai nghe AirPod để chúng tôi tiện nói chuyện hơn, hôm đó cách đây đúng 1 năm, 10/10/2021.
Trưa hôm đó nhân viên TGDD vào giao hàng, em dùng tai nghe gọi cho tôi. Thường thì chúng tôi nói chuyện rất lâu, 2 – 3 tiếng 1 cuộc gọi hoặc có khi hơn. Như thói quen em ra cây cầu bê tông đó ngồi. Nói chuyện khoảng hơn 1 tiếng thì em đứng dậy cho đỡ mỏi, bỗng nghe cái tủm. Ở đầu dây bên kia tôi chỉ nghe được câu: "Chết rồi!" Thì ra cái tai bên trái lọt xuống mương.
Em hỏi: "giờ sao anh?" tôi hỏi nước có sâu không thì em bảo khoảng chưa đến đầu gối, tôi bảo thôi chịu khó lội xuống mương xem thử, chứ để lâu sợ nước trôi không tìm được nữa.
Vậy là em lội thật, ai ngờ xuống thì nước cũng hơi sâu vì bùn lún chân, tìm một lát tôi bảo em thôi bỏ đi, anh mua cho cái khác, tính em hơi bướng, mà món quà tôi tặng em cũng không nỡ mất nên cứ ráng tìm. Mò một hồi lâu không thấy, em huy động cả nhà ngoại ra tìm phụ em, người thì đem rổ ra múc bùn lên đãi, người thì phi xuống mò phụ, người thì cầm nam châm dò. Đến chiều vẫn không thấy, tôi nghĩ có lẽ ai đó xuống đã vô tình đạp nó lún xuống bùn rồi, tôi bảo em thôi bỏ đi. Mọi người không tìm nữa, em vào nhà nhưng tôi biết em cũng buồn, tôi an ủi và lên shopee đặt cái tai bên trái vì chỉ ở đây mới bán lẻ một bên. Câu chuyện em rớt tai nghe là đề tài của nhà tối hôm đó, qua đến nước ngoài cũng biết, ai cũng thắc mắc không biết động lực nào mà làm cho em nhảy xuống sình lầy hôi thối để mò mẫm đến như vậy.
Chiều hôm sau, khi em cũng đang ngồi video call với tôi thì nghe người nhà la toáng lên: "P ơi (tên ở nhà), tìm thấy cái tai nghe rồi nè". Thì ra khi rớt nó bị nước dạt qua 1 bên, cả nhà lại tìm hướng khác, khi nước rút nó tự nhiên lộ ra. Bà chị cầm cục nam châm có dính cái tai nghe đi vào. Khỏi nói cũng biết đến sự vui mừng của em và tôi, chẳng phải vì tiếc cái tai nghe mà đây là món quà đầu tiên tôi tặng em, nó mang 1 ý nghĩa khác. Em thường hay nói, cái gì của mình, sẽ mãi là của mình, cái gì không phải của mình, dù có đi tìm hay cố gắng níu giữ cũng sẽ mất đi. Vì vậy mà tôi tin, tôi và em là duyên số.
Chúng tôi có nhiều cái rất hợp nhau, từ tính cách, kiểu nói chuyện đến số nhà, số xe... Biển số xe của tôi là 38, số nhà em cũng 38, (tôi có kể ở bài tâm sự trước), số CMND của tôi 423 đuôi, biển số chiếc xe em đi cũng đuôi 423. Mọi thứ giống như ông trời sắp đặt cho 2 chúng tôi quen nhau, cho 2 mảnh ghép tìm thấy nhau vậy.
Tôi gọi tháng 10 là Tháng Tình Yêu vì chúng tôi có nhiều kỷ niệm trong tháng này, lần gặp đầu tiên của chúng tôi cũng vào cuối tháng 10. Khi dịch xuống CT15, tôi được tiêm 1 mũi, lúc đó xe máy chưa được ra đường, cũng may tôi đi oto nên đi xuyên tỉnh được. Tôi hẹn em 1 ngày cuối tháng, đầu giờ chiều tôi xuất phát, đến gần nơi em ở thì trời tối.
View attachment 1208
Ngày đầu gặp nhau
View attachment 1214
Lần đầu chúng tôi cùng ăn là trong 1 hầm rượu thật ấm cúng
Trong khoảng thời gian gặp nhau chúng tôi lây Covid cho nhau 2 lần, cũng chẳng biết ai lây cho ai nữa, chưa thấy ai dính Covid mà vui như chúng tôi, suốt ngày ôm điện thoại trong phòng nói chuyện với nhau. Lần thứ 2 tôi đã xuống nhà em, chúng tôi tự cách ly trong phòng của em. Covid đã lấy đi biết bao sinh mạng, nhưng nó lại gián tiếp đưa đẩy chúng tôi đến gần nhau.
Ngày đầu gặp nhau
View attachment 1214
Lần đầu chúng tôi cùng ăn là trong 1 hầm rượu thật ấm cúng
Trong khoảng thời gian gặp nhau chúng tôi lây Covid cho nhau 2 lần, cũng chẳng biết ai lây cho ai nữa, chưa thấy ai dính Covid mà vui như chúng tôi, suốt ngày ôm điện thoại trong phòng nói chuyện với nhau. Lần thứ 2 tôi đã xuống nhà em, chúng tôi tự cách ly trong phòng của em. Covid đã lấy đi biết bao sinh mạng, nhưng nó lại gián tiếp đưa đẩy chúng tôi đến gần nhau.
Vậy là em, người con gái ngang bướng tưởng chừng "ế" ấy đã là vợ tôi được hơn 1 tháng rồi. Ngay lúc này, trong lúc tôi đang gõ phím để tâm sự cùng các bạn thì vợ tôi đang ngủ ngoan như 1 đứa trẻ. Tôi thầm cảm ơn mọi thứ đã đưa chúng tôi đến với nhau, cho tôi tìm thấy chân ái của mình.
Cuộc sống có lúc không được như mong muốn, chuyện tình cảm cũng vậy, đến với diễn đàn này là 1 thế giới thu nhỏ, nơi đây có đủ hỷ nộ ái ố, có đủ hạnh phúc và chia ly. Dù bạn là ai, dù bạn thế nào, cũng chúc bạn cuối cùng tìm thấy được chân ái của đời mình, sống cuộc đời mình muốn, làm những gì mình thích, chúc các bạn phụ nữ của diễn đàn đều là người Phụ Nữ Quan Trọng trong lòng 1 ai đó.
Cuối cùng, chỉ muốn nhắn với Vợ 1 câu: "Dù có phải quay lưng với cả thế giới này, Chồng cũng sẽ quay mặt về phía Vợ".
View attachment 1204
3/9/2022
3/9/2022