Biết là cứ giữ giữa lưng chừng như vậy sẽ đẹp hơn rất nhiều, nhưng mà quả thật là càng cố xem nó nhẹ tựa lông hồng thì lòng lại nặng trĩu tựa Thái Sơn a nhỉ, ko thấy mình quá cô đơn nhưng vẫn gặm nhắm chút mất mát, chắc a e mình đang chung 1 cảm giác nên dễ hiểu cho nhau. Trách ông ad ác ghê...
"Em muốn ăn gì?"_ "Dạ! _Sao Cũng Được"
" Vô khách sạn chi a?" _ "ôm cái thôi rồi e muốn _Sao Cũng Đc"
"A ơi e mua cái này nha !- " ừ thì, e thích thì mua đi"
"Em ơi, a đi nhậu với mấy đứa bạn nha!" " ừ thì, a thích thì đi đi "
Mà hình như sau cái Sao Cũng Được với Anh/Em thích thì... Là toàn...
Tự nhiên đọc bài a nhớ bài của Đen.
"Yêu như là nợ ngân hàng: anh thường xuуên ghé thăm em không đúng hạn
Ɛm hờn em trách em buông lời súng đạn
Thông cảm cho anh điên nặng không thuốc thang
Đêm naу đèn vàng chơi vơi
Anh lại châm điếu thuốc
-Hút không em?
Làm hơi…"